Bộ Công Cụ: Tình Trạng Riêng tư Trên Mạng

Mục lục

Kỹ Thuật Internet Không (Thường) Được Xây Dựng Cho Sự Riêng tư

Internet không được thiết kế để giữ cho sự riêng tư. Vì các dữ liệu đi qua nhiều trung gian -- thí dụ, bộ định tuyến (router) không dây của quý vị, nhà cung cấp dịch vụ Internet tại địa phương của quý vị, dịch vụ đăng cai trang mạng cho trang mạng mà quý vị đến viếng--có nhiều điểm nơi mà có thể có người nào đó lắng nghe được. Trong khi các nhà thiết kế thường cố gắng kết hợp các biện pháp an ninh cơ bản để giữ cho kẻ trộm khỏi lấy cắp ngay được các dữ liệu, vẫn còn có nhiều lỗ hỏng trong đa số các hệ thống — và các cứu xét tế nhị hơn như sự riêng tư thường bỏ mặc cho người sử dụng để đương đầu. Cũng giống như, trong khi quý vị có thể đặt một khoá trên cửa, những bức tường vẫn còn mỏng để dễ dàng nghe xuyên qua chúng.

Ngay cả bây giờ, công nghiệp kỹ thuật thông tin không có các thực thi nhất quán được tốt nhất về sự riêng tư. Đa số kỹ thuật thông tin tại trường đại học và các chương trình khoa học điện toán không có các khoá học cụ thể về điều này. Tuy nhiên, có một số nỗ lực hiện đang tìm cách đặt ra các tiêu chuẩn áp dụng cho toàn ngành công nghiệp, cả cho các cá nhân và cho các cơ quan nói chung.

Một lý do về việc khó mà đặt ra các tiêu chuẩn hữu hiệu trong ngành công nghiệp -- hoặc luật về sự riêng tư toàn diện -- là kỹ thuật hiện đang thay đổi liên tục và mau chóng. Thí dụ, người ta muốn tìm thông tin được dễ dàng hơn, kỹ thuật truy tìm hiện đang được cải tiến không ngừng. Các loại phương pháp khai thác dữ liệu tinh vi nhất không chỉ tìm thông tin; chúng còn thực hiện các nối kết quan trọng giữa các mẩu thông tin khác nhau -- sau đó lại được dùng để nhận biết thêm các mẩu thông tin khác. Thí dụ, công ty điện có thể nhận biết được khi nào quý vị đi làm hoặc quý vị đi nghỉ hè chỉ cần nhìn vào việc sử dụng điện của quý vị.

Luật Và Các Quy Định Hiện Nay

Hiến Pháp Hoa Kỳ không nêu cụ thể là quý vị có quyền được giữ riêng tư. Bản Tuyên Ngôn Dân Quyền nói về một số phương diện của sự riêng tư, thí dụ qua việc cấm lục soát và tịch thu một cách vô lý. Việc áp dụng các quyền này vào kỹ thuật thông tin hiện đang được tranh cãi. Theo quan điểm này, một số loại dữ liệu tín số được cất trữ -- như các dữ liệu trong điện thoại di động của chúng tôi -- không thể được duyệt xét bởi cơ quan thừa hành luật pháp mà không có trát lục soát. Tuy nhiên, chính phủ có thể thu thập nhiều loại dữ liệu tín số, đặc biệt là khi sự liên lạc được đưa ra ngoài Hoa Kỳ, mặc dù là họ không có trát đòi để xem xét dữ liệu này. Và dĩ nhiên, nếu toà án đưa ra một trát đòi hoặc trát hầu toà, thông tin trên mạng của quý vị có thể bị tịch thu, dò xét và có thể được dùng để chống lại quý vị.

Hơn nữa, sự bảo vệ trong Bản Tuyên Ngôn Dân Quyền chỉ áp dụng cho chính phủ, không phải cho các công ty và các cơ quan khác. Luật về các cơ quan không phải của chính phủ và các cơ sở kinh doanh thu thập thông tin của khách hàng trên mạng đã không theo kịp với kỹ thuật mới. Một số tiểu bang có các luật lệ về sự riêng tư cấp cao hơn và được cập nhật, nhưng các luật này thay đổi rất nhiều, cả về thông tin mà họ bảo vệ và cách chúng được thi hành một cách nhất quán như thế nào. Với một vài ngoại lệ, như các hồ sơ hoặc dữ liệu y khoa có thể gây ra sự tổn hại về tài chánh, thông tin cá nhân của quý vị không được bảo vệ về mặt pháp lý.

Các Công Ty Thu Lợi Nhuận Qua Việc Chia Sẻ Thông Tin

Trong cuộc đấu giá phá sản gần đây của RadioShack, hàng triệu tên khách hàng, địa chỉ email và hồ sơ điện thoại là một trong những vật phẩm đấu giá. Thông tin của bạn có thể được bán và nó có giá trị. Biết về sở thích và vị trí của bạn có nghĩa là nhà quảng cáo có thể nhắm mục tiêu đến bạn bằng các sản phẩm mà bạn có nhiều khả năng mua hơn. Ví dụ: nếu bạn tìm kiếm trực tuyến "đồ ăn vặt cho chó", các công ty bán sản phẩm dành cho thú cưng sẽ sẵn sàng trả nhiều tiền hơn để quảng cáo cho bạn so với những người thực hiện tìm kiếm không liên quan. Các công ty và dịch vụ trực tuyến khó có thể chia sẻ dữ liệu của bạn theo cách mà họ biết rằng sẽ trực tiếp dẫn đến tổn hại về tài chính hoặc vật chất. Nhưng phần lớn, có rất ít điều ngăn cản họ chia sẻ dữ liệu của bạn với các "chi nhánh" tiếp thị, với công cụ tổng hợp dữ liệutors (các công ty chuyên mua và bán số lượng lớn dữ liệu người tiêu dùng) hoặc với chính phủ.

Đa số các công ty và cơ quan trên mạng có các chính sách chi tiết về sự riêng tư, nhưng các chính sách này không nhất thiết được thiết kế để bảo vệ cho sự riêng tư của quý vị. Thực ra thì, một số điều khoản về dịch vụ của các công ty nêu rõ là công ty, chứ không phải quý vị, sở hữu thông tin mà quý vị chia sẻ qua việc dùng các dịch vụ của họ. Điều này cho phép họ được dùng một cách hợp pháp các dữ liệu mà họ thấy là thích hợp. Tuy nhiên, các chính sách về sự riêng tư thay đổi rất nhiều phụ thuộc vào nhà cung cấp dịch vụ và tình huống. Thí dụ, các công ty thay đổi về mức giới hạn mà họ áp đặt cho các dữ liệu khách hàng nào mà nhân viên của họ có thể được xem, và cho dù là họ giới hạn qua các biện pháp an ninh kỹ thuật hay dựa vào các điều lệ và các cuộc đào tạo về sự riêng tư. Các chính sách về sự riêng tư cũng có thể thay đổi mà không cần báo trước. Nói chung, an toàn nhất là cứ cho rằng các chính sách về sự riêng tư được viết ra để bảo vệ cho các công ty khỏi bị kiện tụng, và không bảo vệ cho quý vị.

Trở lại đầu trang